2010-07-22

LẬT ĐẬT HỌC LÁI XE (Cont)

Sau bao tháng luyện tay lái trên sa hình giả và đi đường trường (Vũng tàu, Bình dương, Tây ninh..), cuối cùng ngày thi cũng đến. Khoảng 1 tuần trước khi thi thầy bảo anh có chắc là qua được phần lý thuyết không, tôi bảo yên tâm đi anh qua được mà, thi thử toàn 29, 30 điểm không hà. OK vậy anh khỏi phải lo và em cũng không cần lo thanh tra việc lý thuyết là anh đỡ tốn 1T, trời dữ vậy ta, thôi để tiền đó anh em ta đi lai rai đi, anh qua mà.
Đối với lý thuyết - điều tối thiểu cần biết đối với mỗi lái xe - việc học cho hiểu, thuộc chẳng mấy khó khăn, nhưng nhiều người viện cớ này cớ nọ không học nổi nên mới sinh ra nạn "chống trượt" lý thuyết. 
Giá cho mỗi lần "chống trượt" này từ 500.000 đồng – 1 T. Thí sinh vẫn ngồi vào máy theo số báo danh, nhưng đã được "phím" sẵn nên chỉ việc làm những câu nào mà mình chắc chắn đúng, còn giám thị sẽ điền nốt những câu còn lại. Điều lạ là những người này thường là làm rất sớm hoặc rất trễ vì tránh trong khoảng thời gian bật camera theo dõi trong phòng thi.
Học lý thuyết thì cũng có một trang sớ dài thòng 3-4 trang giúp học vẹt đáp án như một cái máy mà không cần hiểu gì, nhiều khi không đọc hết cả đáp án. Chỉ cần thuộc những câu thần chú như "Tăng 1, giảm 2", "Sớm 1, muộn 2", "Máu 2, thở 1"... là có thể làm ngon lành những câu hỏi đó trong giây lát (tăng giảm số ôtô: Tăng - ý 1, giảm - ý 2; điều chỉnh đánh lửa: Sớm sang muộn - ý 1, muộn sang sớm - ý 2...). Có thằng bạn thấy tôi học kỹ quá, nó cười (mình học cho hiểu mà, chứ đâu học vẹt như trên nên nó lạ, khi tôi hỏi vài vấn đề mà tôi không hiểu thì nó cũng chịu (nó có bằng, có xe rồi, trời ạ)

Trung tâm tôi thi sát hạch có từ 14-20 xe gắn chíp để thí sinh thi trên sa hình. Nếu muốn chọn xe tốt, xe quen, giá thuê phải trả sẽ khoảng 200.000 đồng/xe/giờ. Tôi được thầy thuê cho một xe còn mới, (tiền thuê xe đã bao gồm trong giá tiền học) chạy được hai vòng đầu đạt điểm tối đa, thấy thế thầy bảo thôi anh nhường cho những người yếu. Tôi ok nhưng nghĩ mịa tiền mình mà… Trước ngày thi tôi được chạy thử lần nữa, ok luôn. Hôm thi thầy bảo anh đến sớm để dượt lại lần cuối trước khi thi gọi là khởi động tay chân. Chà ưu ái dữ ta hay là thầy thấy mình chạy ít giờ quá nên …. Thật ra thầy cũng sợ học trò mà rớt thì cũng mất uy tín thầy và điều quan trọng là nếu học trò rớt nhiều quá thì khóa sau thầy không được trung tâm bố trí cho nhiều đơn học nữa, là thất thu. Vậy nên thầy cũng lo.
Ngồi trên xe thi sa hình thí sinh rớt phần nhiều là tâm lý, một số không luyện kỹ. Trên xe, trên loa phóng thanh chung cứ gọi số xe rớt oang oang và thỉnh thoảng lại thấy một xe chở các thầy đi lấy xe về. Chờ đợi và chờ đợi, mệt mỏi và lo lắng hiện rõ lên khuôn mặt của các thí sinh.
Tất cả những ai vượt qua hai vòng thi lý thuyết và sa hình (tôi thi lý thuyết 30/30. Sa hình 95/100) tiếp tục vượt nốt phần thi cuối cùng: Đi trên đường thực tế. Chờ đến gần 5 giờ chiều nhóm chúng tôi gần 40 người được đẩy lên một cái xe 29 chỗ ngồi nom như xe chở súc vật, bánh xe xục xịch, cái gì dưới gầm xe kêu cạch cạch như là trục láp muốn gẫy. Mấy ông xe ôm chạy theo nhắc nhở, cô giáo dậy lái bảo kệ nó xe của TT mà, hư đâu sửa đó, thế là cứ đi, trước mặt là một chiếc KIA 4 chỗ trên đó có hai vị giám khảo và cứ thế từng chú, từng chú leo lên chạy khoảng 200m thì tụt xuống thay chú khác, chiếc xe của chúng tôi làm nhiệm vụ chở người. Đây là vòng thi dễ nhất, lên xe bật xi nhan trái ra đường lên số cho ngọt ,xi nhan phải, vào lề, stop. Nhưng để tránh gặp những rắc rối cuối cùng, nhiều thí sinh chọn giải pháp an toàn: "Bồi dưỡng" cho thầy 50.000 đồng tiền "trà nước"...Cuối cùng chỉ béo mấy ông xe ôm, vì là vòng cuối ai cũng tranh thủ về sớm nên sau khi thi xong là lên ngay xe ôm về thẳng trường và chuồn cho lẹ.
Sau hơn 3 tháng khổ luyện, cuối cùng tôi cũng sẽ cầm tấm bằng trong tay (nghe thầy nói là sau hai tuần thì có bằng) với niềm tự hào nho nhỏ vì đã không phải dùng đến "mẹo", đến "chống trượt" hay "bao lái". Thế nhưng, chẳng hiểu sao, đến lúc cầm lái chiếc xe chạy ra phố (xe thuê tự lái) lần đầu, rồi lần thứ hai, thứ ba, vẫn thấy chưa thực sự tự tin lắm, thần kinh căng thẳng như dây đàn. Hóa ra, ngồi lái có thầy bên cạnh vẫn khác hẳn cái cảm giác "một mình một ngựa" giữa dòng đường xuôi ngược.
Chạy cái xe tay ga (số tự động) của chú em, tôi thấy sướng thật, chân tay không phải làm việc nhiều, nhưng thật ra không đã bằng chạy chiếc xe số côn (số sàn). Trong trường không dạy chạy xe số tự động nên một số anh có tiền mà lái yếu thì thích mua xe số tự động và phải làm quen rất lâu mới lái được. Có anh còn tệ hơn nữa, nhiều lúc đạp chân ga lại ra chân phanh và ngược lại
Thế mới thấu hiểu, vì sao dạo này lại lắm "xe điên" lộng hành giữa phố đến vậy?
Sau này nếu có tiền mua xe thì tôi sẽ mua xe số sàn để thỏa mãn cái thú chinh phục xe.

Đọc thêm ...

2010-07-05

MUỐI

Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già. Anh ta lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về mọi khó khăn. Đối với anh, cuộc sống chỉ có những nỗi buồn, vì thế học tập cũng chẳng hứng thú gì hơn.
Một lần khi chàng trai than phiền về việc mình học mãi mà không tiến bộ, người thầy im lặng lắng nghe rồi đưa cho anh một muỗng muối thật đầy và một ly nước nhỏ. 

- Con cho muỗng muối này vào ly nước và uống thử đi. Lập tức chàng trai làm theo rồi uống thử.
- Ly nước mặn chát. Chàng trai trả lời.
Người thầy lại dẫn anh ra một hồ nước gần đó và đổ một muỗng muối đầy xuống nước. Bây giờ con hãy nếm thử nước trong hồ đi.
- Nước trong hồ vẫn vậy thôi, thưa thầy. Nó chẳng hề mặn lên chút nào.
Chàng trai nói khi múc một ít nước dưới hồ và nếm thử.
Người thầy chậm rãi nói: "Con của ta, ai cũng có lúc gặp khó khăn trong cuộc sống. Và những khó khăn đó giống như muỗng muối này đi. Mỗi người sẽ hoà tan nó theo một cách khác nhau. Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước thì nỗi buồn không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời. Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một ly nước họ sẽ tự biến cuộc sống của mình trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều gì có ích".
(Sưu tầm)

Đọc thêm ...

2010-07-03

PHẬT Ở ĐÂU?

Thuở xưa, có anh chàng đọc kinh nghe nói về Phật, thích lắm, quyết định đi tìm gặp Ngài bằng được. Anh chàng khăn gói quả mướp ra đi. Sau khi trải qua không biết cơ man nào là núi sông, thành phố, hầm hố gian nguy hiểm trở... Chàng vẫn chưa gặp được Phật giống như hình dạng trong Kinh đã diễn tả.

"Thân Phật sắc vàng, cao một trượng sáu, đầy đủ ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp, hào quang chói sáng. " Một hôm tại một sườn non, chàng trai tình cờ gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, cốt cách siêu phàm, mừng quá, chàng khẩn khoản:

- Thưa cụ, cụ có biết Phật đang ngụ ở đâu không... Xin chỉ dùm cho con với.

Ông lão mĩm cười:

- Ồ! Chỗ nào mà không có Phật... Trên quãng đường vừa qua, chả lẽ con không gặp được Ngài ư...

- Thưa cụ, trên đường đi con đã từng gặp vô số người, nhưng đều là hạng phàm phu tục tử cả. Con chưa từng thấy người nào có được vài tướng tốt như trong kinh đã mô tả về Phật cả.

Ông cụ cười ha hả:

- Cháu ngốc nghếch thật, cháu không biết rằng cái thân đầy đủ ba mươi hai tướng tốt và tám mươi vẻ đẹp đó người Ấn Độ đã đốt thành tro và chia nhau xây tháp thờ cúng cả rồi ư...

- Thưa, thế thì Phật chết rồi sao...

- Hiện giờ Đức Phật đang phân thân ở khắp mọi nơi. Ngài cũng mang thân tốt và xấu như chúng sinh vậy. Con có còn muốn gặp Ngài nữa không...

- Thưa, dù bất cứ với hình dáng nào, nếu đích thật là Ngài thì con vẫn vô cùng khát ngưỡng.

- Vậy thì, để ta mách nước cho con nhé... Con hãy quay về, trên đường về nếu con gặp người nào mang guốc trái ở chân phải, guốc phải ở chân trái thì người đó chính là một hóa thân của Phật. Hãy thừa sự và cúng dường vị Phật ấy như trong kinh đã dạy.

Chàng trai hối hả quay về. Suốt quãng đường dài, chàng không gặp Đức Phật nào mà hình dạng như cụ già diễn tả. Chán nản, chàng đi luôn về nhà. Trời đã khuya, bà mẹ còn chong đèn ngồi đợi con. Nghe tiếng gọi cửa bà mừng quá, quờ quạng tìm đôi guốc rồi chống gậy tất tả ra mở cửa.

Chàng trai thấy mẹ tiều tụy, nước mắt chảy dài trên đôi má nhăn nheo, mang lộn chiếc guốc trái qua chân phải, guốc phải sang chân trái. Chàng ôm chầm lấy mẹ nghẹn ngào: "Ôi Đức Phật yêu quí của con. "

Đọc thêm ...

2010-05-21

Cẩn trọng khi tắm biển. Dòng chảy xa bờ…

Trong những ngày hè nóng nực, không có gì vui thú bằng đưa gia đình đi tắm biển. Nước ta có bờ biển dài hơn 3000 km, có nhiều bãi biển đẹp nên tắm biển là một trong những thú vui của nhiều gia đình vào cuối tuần. Mọi người vui thú vẫy vùng cùng sóng biển, trẻ con đào cát, xây lâu đài cát chán chê rồi kéo nhau nhảy ùm xuống biển, ngụp lặn theo từng con sóng vỗ bờ. Đây cũng là dịp đề chúng ta tán chuyện, thưởng thức những món hải sải tuyệt vời, rồi trở về nhà trong trạng thái tinh thần phấn chấn cho một tuần làm việc mới.

Tuy nhiên tắm biển cũng tiềm ẩn những mối nguy hiểm. Thỉnh thoảng, chúng ta nghe chuyện thương tâm về những người hoặc trẻ em bị cuốn trôi ra biển mà mọi ứng cứu đều trở nên qua muộn màng. Cứ vài tuần tôi lại thấy báo online đưa tin vài người tắm biển, thường là các em nhỏ, bị sóng cuốn chết đuối.

Trong bài này, tôi đề cập đến một vấn đề an toàn khi chúng ta cần quan tâm khi đưa con mình đi tắm biển. Trẻ em thích tắm biển còn trách nhiệm của chúng ta là giúp cho các con của chúng ta tắm biển một cách an toàn.

Điều quan trọng đầu tiên là chúng ta nên tắm biền ở những bãi tắm có lực lượng cứu hộ chuyên nghiệp và tắm trong những khu vực được báo hiệu an toàn. Ngoài ra, trước khi cho con mình xuống biển, chúng ta cẩn quan sát bãi biển để tìm dòng chảy xa bờ (rip current) cũng như ước lượng độ dốc và độ sâu của bãi biển.

Dòng chảy xa bờ

Dòng chảy xa bờ là danh từ tôi tạm dịch từ “rip” hay “rip current”. Đây là một dòng nước mạnh chảy từ bờ hướng ra biển. Chúng ta biết là sóng sẽ đánh và đưa nước biển vào bờ, nhưng khi nước biển được liên tục đưa vào bờ thì chúng tập hợp lại thành một dòng đi ngược ra biển. Dòng nước biển đi từ bờ ra biển này được gọi là rip (hay rip current).

(Ghi chú: tôi rất cám ơn nếu có anh chị nào cho biết danh từ chính xác hơn để dịch từ rip current). 

Hình ảnh trên cho chúng ta thấy một dòng chảy xa bờ. Trong thí nghiệm này, người ta rắc chất màu sát bờ biển. Người ta quan sát thấy chất màu bị kéo ra xa bờ, chứng tỏ nơi đó dòng nước đi ngược từ bờ ra biển. Chúng ta cũng thấy nơi dòng nước đi từ bờ ra biển là vùng nước lặng, hầu như không có sóng.
Dòng nước ngược này có thể ổn định không thay đổi trong suốt cả tháng hoặc cả năm, tuy nhiên chúng cũng có thể liên tục thay đổi mỗi vài giờ. Ở một số bãi biển, dòng nước ngược này không đi hướng ta biển mà chạy dọc theo bờ biển.
Vì sao chúng ta phải nhận ra dòng chảy xa bờ trước khi xuống biển? Vì chúng rất nguy hiểm.
Tại sao dòng chảy xa bờ nguy hiểm?
Dòng chảy xa bờ là được xem là một trong những nguy hiểm hàng đầu trên bờ biển. Nó cũng là nguyên nhân của hầu hết các trường hợp cứu nạn và chết đuối khi tắm biển. Dòng chảy xa bờ được ví như một dòng sông nhỏ sẽ cuốn tất cả những gì rơi vào nó xa khỏi bờ và đưa thẳng ra biển. Vận tốc trung bình dòng chảy có thể thay đổi từ 0,5 m/giây đến 1m/giây, khi đó không ai có khả năng bơi ngược nó để vào bờ. Có khi do những thay đổi đột ngột của sóng biển, vận tốc dòng chảy xa bờ có thể lên đến 2,5 m/giây, nhanh hơn cả vận tốc bơi của một vận động viên bơi lội Olympic! Dòng chảy xa bờ thường hẹp, có chiều ngang khoảng từ 1-3 mét. Tuy nhiên, có khi dòng chảy xa bờ rộng đến cả chục mét.
Dòng chảy xa bờ có thể cực kỳ nguy hiểm vì nó kéo người biết bơi ra xa bờ làm cho người biết bơi kiệt sức hoảng loạn rồi chết đuối do kiệt sức khi cố bơi ngược dòng chảy xa bờ.
Đối với người không biết bơi, dòng chảy xa bờ có thể kéo người đó ra chỗ sâu hơn dù người đó đang đứng ở mực nước ngang hông. Khi đó người không biết bơi sẽ hoảng loạn và có thể chết đuối.
Mặt nước nơi có dòng chảy xa bờ thường lặng, ít sóng nên thường làm cho người ta hiểu lầm đó là nơi an toàn. Người ta sẽ di chuyển sang tắm nơi đó thay vì tắm nơi có biển báo an toàn. Khi người tắm biển bơi vào dòng chảy xa bờ đó, ngay lập tức họ sẽ có thể bị cuốn trôi ra biển.
Do đó, khi tắm biển, chúng ta cần nhớ rằng vùng nước lặng không có nghĩa là vùng nước an toàn.
 Trong hình trên đây, nơi có sóng bạc đầu là nơi dòng nước đi từ biển vào gần bờ. Nếu chúng ta tắm biển nơi có sóng bạc đầu (breaking waves) thì chúng ta sẽ được sóng đánh đưa vào bờ. Tuy nhiên nếu chúng ta di chuyển vào tắm chỗ lặng sóng (giữa hai mũi tên) là chúng ta rơi vào dòng chảy xa bờ. Dòng sông nhỏ này sẽ lập tức kéo phăng chúng ta ra xa khỏi bờ và đưa thẳng chúng ta ra biển. Như vậy, vùng có sóng không phải là vùng nguy hiểm mà vùng lặng sóng mới chính là vùng nguy hiểm.

Một ví dụ khác như hình trên đây. Vùng không có sóng bạc đầu chính là dòng chảy xa bờ. Vùng này rất nguy hiểm dù chúng lặng sóng. Khi chúng ta đi vào vùng này, chúng ta có thể bị bị dòng chảy xa bờ cuốn trôi ra biển.
Làm thế nào để nhận ra dòng chảy xa bờ?
Trước khi xuống biển, bạn nên dành khoảng 5-10 phút để nhận dạng dòng chảy xa bờ trên bờ biển mà bạn sắp xuống tắm.
Bạn có thể nhận ra dòng chảy xa bờ nhờ những đặc điểm sau đây:
· Dòng chảy xa bờ có màu sậm hơn vì nơi đó nước sâu hơn.
· Dòng chảy xa bờ có mặt nước lặng hơn, thường có sóng nhỏ hơn
· Đôi khi chúng ta có thể thấy các mảnh vỡ hay bọt nước nổi trên mặt dòng chảy xa bờ và trôi ra biển
Cách thoát ra khỏi dòng chảy xa bờ
Các khảo sát cho thấy dòng chảy xa bờ không kéo người ta xuống nước. Dòng chảy xa bờ chỉ kéo người bơi ra xa bờ và thường sẽ đưa người bơi vào vùng có sóng bạc đầu (breaking waves) và sóng sẽ đưa người đó lại vào bờ. Tuy nhiên người ta thường chết đuối khi rơi vào dòng chảy xa bờ vì bản năng tự nhiên khiến người biết bơi bơi ngược dòng chảy xa bờ để vào bờ khiến người đó mau chóng kiệt sức rồi chết đuối. Bên cạnh đó, sự hoảng loạn khiến người bơi không còn khả năng phán đoán chính xác.
Dòng chảy xa bờ có thể gây nguy hiểm bất cứ lúc nào, không phải chỉ khi có sóng lớn. Khi sóng to thì vận tốc dòng chảy xa bờ cũng nhanh hơn gây nguy hiểm hơn cho người bơi. Tuy nhiên, khi đó thường ít có người xuống biển tắm vì e ngại sóng to. Vào những ngày sóng không lớn, trái lại, người ta thường chết đuối nhiều hơn vì có nhiều người xuống biển tắm. Khi thấy sóng không quá to người ta thường chủ quan và không quan tâm đến dòng chảy xa bờ.
Điều quan trọng khi bị rơi vào dòng chảy ra bờ là tuyệt đối không được cố bơi ngược dòng chảy xa bờ để vào bờ.
Lời khuyên của chuyên gia khi chúng ta bị rơi vào dòng chảy xa bờ:
· Bình tĩnh. Không hoảng loạn
· Không cố bơi ngược dòng chảy xa bờ
· Đối với người bơi giỏi: nếu bạn tự tin, hãy bơi song song với bờ biển, thường sẽ hướng đến chỗ vùng có sóng bạc đầu và nhờ sóng đưa bạn trở lại vào bờ
· Đối với người bơi yếu: bất cứ khi nào bạn thấy không thể chạm bờ biển hoặc thấy đuối sức, hãy giơ tay lên ra hiệu, bình tĩnh, thả nổi để giữ sức và gọi trợ giúp.
· Nếu dòng chảy xa bờ yếu đi, cố gắng bơi song song với bờ biển để đến chỗ có sóng bạc đầu nhờ sóng đưa bạn vào bờ.
· Một lần nữa, bất cứ khi nào bạn thấy không thể chạm bờ biển hoặc thấy đuối sức, hãy giơ tay lên ra hiệu, bình tĩnh, thả nổi để giữ sức và gọi trợ giúp.
Để giảm nguy cơ rơi vào dòng chảy xa bờ, bạn cần phải có những hiểu biết về chúng, biết cách nhận dạng và không nên bơi trong hoặc gần dòng chảy xa bờ.
Bạn nên tắm biển ở những bờ biển có lực lượng cứu hộ chuyên nghiệp và bơi ở vùng an toàn (ở Úc là vùng giữa cờ đỏ và cờ vàng). Bạn cần quan sát các chỉ báo an toàn và nếu cần thì nên trao đổi với nhân viên cứu hộ để biết đặc điểm bờ biển mà bạn sắp xuống tắm.
Ngoài ra bạn cũng cần biết bơi và không nên bơi một mình. Nếu bạn không chắc thì không nên xuống biển tắm. 
Lời kết
Trước khi tắm biển, chúng ta cần tìm hiểu đặc điểm và độ an toàn của bãi biển mà chúng ta sắp xuống tắm. Chúng ta cần dành vài phút để nhận dạng dòng chảy xa bờ và không nên bơi gần những vùng đó. Khi chẳng may rơi vào dòng chảy xa bờ, chúng ta cần bình tĩnh tìm cách thoát ra khỏi dòng chảy đó bằng cách bơi song song với bờ biển hoặc bơi vuông góc với dòng chảy xa bờ để vào vùng có sóng bạc đầu để nhờ sóng đưa chúng ta vào bờ. Tuyệt đối không nên bơi ngược dòng chảy xa bờ và luôn nhớ là vùng bờ biển lặng sóng không có nghĩa là nơi đó an toàn.
Chúng ta hãy cùng nhau phổ biến kiến thức về dòng chảy xa bờ này đến các cha mẹ trẻ, đến mọi người để giúp các con chúng ta tắm biển một cách an toàn.
Trắc nghiệm:
Các bạn hãy chỉ ra dòng chảy xa bờ thấy được trên hình sau đây


Đọc thêm ...

2010-05-17

KHOAI LANG THỜI @


Ai đã từng sống qua những ngày tháng cuối những năm 70 đầu những năm 80 thế kỷ truớc và ở quê hương Quảng trị tôi thì không thể quên khoai lang đã góp phần cứu đói như thế nào. Nói đến đây bà con lại bảo thằng lật đật này lại ôn nghèo kể khổ nữa đây. Không, đó là sự thật, mà là một sự thật đắng cay, tủi buồn. Gia đình tôi bảy tám miệng ăn trông chờ vào mấy lạng lúa một ngày công lao động cực nhọc của ba mạ tôi thì chúng tôi không ăn khoai, sắn, rau củ qua ngày mới là lạ Khoai lang trồng trên mảnh đất vườn bé tẹo của nhà tôi, phần thì củ nhỏ do đất không tốt (đất cát mà), phần thì ít, chỉ nấu vài lần là hết trơn. Thế là anh em chúng tôi đi mót khoai mụt. Khoai mụt là khoai lang người ta thu hoạch còn sót lại lâu ngày ở dưới đất, nảy mầm lên thành mụt cây lang còn non. Chúng tôi cầm cuốc đi thấy chỗ nào có mụt khoai lang thì đào lên đem về. Bữa nào siêng năng chịu đi thì một buổi cũng được hơn một kg gì đó, mà thường là không có củ nguyên, chỉ là đầu thừa đuôi thẹo. Bữa nào ham chơi, bắt chim, đào dế thì coi như không được bao nhiêu và bữa đó phải hái thêm nhiều rau. Rau là rau dại các loại(rau dại quê tôi nhiều lắm, nó có tên cả đấy nhưng giờ tôi không còn nhớ tên) rau nào không tên thì cứ vặt một lá nhai không đắng thì hái về luộc hoặc nấu canh. Bữa ăn cả nhà chỉ có hơn loong gạo, còn lại là độn khoai, nếu nấu chung thì phải gọi là khoai độn cơm mới đúng vì mấy hạt cơm chỉ đủ bám vào các mẩu khoai mà thôi. Tôi thường nấu riêng ra một rổ khoai vì nhiều lúc còn dành phần cơm cho em nhỏ và mạ tui ăn có sức đi làm và có sữa cho em bú, có bao giừ mạ tui ăn đâu, mạ chỉ ăn khoai rồi đi làm thôi. Rau thì tôi đem luộc, cũng có lúc nấu canh. Một nồi canh rau to tướng hay là một rổ rau luộc khổng lồ là niềm vui sướng cho thành quả lao động của anh em tôi và thế mới thỏa mãn các cái bụng trống rỗng của chúng tôi. Phải công nhận là khoai lang quê tôi thật là ngon, mặc dù là khoai mụt nhưng nó vẫn bùi và thơm, nếu là mùa nước lụt qua đi mà được ăn khoai mót ở những vùng khoai bị ngập lụt thì mùi vị rất lạ mà trong suốt thời gian sau này tôi không bao giờ được thưởng thức lại. Đặc biệt khoai lang ăn không thì mắc nghẹn khó nuốt và mau ngán nhưng ăn với canh hay ăn cùng rau luộc thì khác. Cũng có thể là vào thời điểm đó ta ăn thấy ngon, tôi không có điều kiện kiểm chứng nhưng nói chung khoai là món ăn đã góp phần vào công cuộc cứu đói cho gia đình chúng tôi vào thời điểm đó.
Mấy hôm nay tôi bảo vợ ra mua mấy ký khoai lang về nấu ăn, mua thêm ít rau về nấu canh để ăn với khoai lang (tôi muốn tìm lại hương vị ngày xưa và cũng để cho vợ con biết món ăn độc đáo này). Vợ tôi về bảo anh ơi 1kg khoai lang đắt hơn một kg gạo, nguời ta mua khoai lang là chỉ nấu soup, nấu càri gì gì đó chứ ít ai mua về nấu ăn chay như mình, nếu có ăn thì người ta chỉ mua vài củ gọi là ở những nơi nấu sẵn bán, mà người ta còn cho gia vị gì gì thêm vào nên củ khoai nó thơm và khác lạ lắm cơ. Mấy thằng con ăn bữa đầu ra vẻ háo hức lắm ăn khen ngon, khoai mà ăn với canh lạ thật, nhưng bữa sau là lơ hẳn rồi, cứ mân mê củ khoai trên tay hoài mà không muốn bóc. Ngán quá ba ơi. Ừ thì thôi đi, ăn cơm đi. Khoai lang thời a còng này ăn nó ngán vậy đấy.

Đọc thêm ...